Đại Tiểu Thư Môn Thỉnh Tự Trọng

/

Chương 575 : Tiệm sách

Chương 575 : Tiệm sách

Đại Tiểu Thư Môn Thỉnh Tự Trọng

7.385 chữ

14-12-2022

Chạng vạng tối, mặt trời dần dần chìm xuống phía Tây.

Yukishiro Haruka về đến nhà đã hơn 6 giờ rồi, so với bình thường chậm hơn một giờ.

Hiệu trưởng giữ các học sinh ở lại trường học thông tri một ít việc vặt, lại qua ba cái cuối tuần muốn thi cuối kỳ rồi.

Yukishiro Haruka đối với cái này cũng không quan tâm, hoàn toàn không có bất kỳ gánh nặng.

Hắn xuất ra chìa khóa mở ra phòng 307, cái mũi ngửi thấy mùi thơm, tâm tình không khỏi tốt hơn không ít, hô: "Ta đã trở về."

Fujiwara Yukio đã làm xong bữa tối, nói ra: "Rửa tay tới dùng cơm a."

Yukishiro Haruka đem cặp sách cất vào phòng, thuận tiện rửa tay tới đây.

Fujiwara Yukio đặc biệt ưa thích làm món ăn Trung Quốc, cơ bản là đậu hũ ma bà, ớt xanh xào thịt băm những món này. Yukishiro Haruka nếm thử hương vị cũng không tệ lắm, nhưng luôn cảm giác cùng Izayoi bên kia ăn được món ăn Trung Quốc chính tông hương vị chênh lệch vẫn là rất lớn đấy, thậm chí cảm giác Yukio làm chỉ đơn thuần là món ăn kiểu Nhật khoác thêm lớp da.

Hai người nếm qua bữa tối, tự nhiên do Yukishiro Haruka đến rửa bát.

Hắn không quá ưa thích dùng máy rửa bát, cảm giác vẫn là dùng tay rửa nhanh hơn.

Fujiwara Yukio nói ra: "Hôm nay ngươi rửa, ngày mai ta rửa."

Yukishiro Haruka cảm thấy không cần phân rõ ràng như vậy, nói ra: "Ngươi đều giúp ta làm bữa tối rồi, bát liền để ta rửa a."

Fujiwara Yukio khẽ gật đầu, giống như đối với Yukishiro Haruka "Thức thời" mà thỏa mãn. Yukishiro Haruka tươi cười, sau khi rửa xong bát đĩa, hoàn thành bài tập sớm ở trường học liền làm không sai biệt lắm, mời Fujiwara Yukio đi tiệm sách đọc sách.

"Phụ cận có tiệm sách sao?" Fujiwara Yukio ý động rồi.

Yukishiro Haruka nói: "Có a, ta dẫn ngươi đi."

"Tốt." Fujiwara Yukio rất thích xem sách, vì vậy đáp ứng. Nàng thay áo sơ mi màu xanh nhạt, váy dài màu trắng, đẹp tựa như chồi non sinh trưởng đầu xuân.

Yukishiro Haruka dẫn nàng đi xuống lầu, hai người đều là tướng mạo tuấn mỹ, khí chất phi phàm, đi ở trên đường đặc biệt hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Hai người đi trên đường chừng 10 phút, tiến vào một tiệm sách u tĩnh.

Trong tiệm sách lặng lẽ không có tiếng người, từng dãy giá sách ngăn cách, tất cả mọi người đang yên lặng đọc sách. Trong tiệm phát âm nhạc nhu hòa, Yukishiro Haruka nghe ra được là ca khúc tiếng Trung, chỉ có điều người hát hát mơ hồ không rõ, thật sự nghe không ra ca từ đang hát.

Yukishiro Haruka cùng Fujiwara Yukio riêng phần mình chọn lấy một quyển sách, đi tới khu nghỉ ngơi ngồi xuống. Hai người ngồi ở trước bàn tròn, yên lặng xem sách, đợi phục hồi tinh thần lại, phát hiện lẫn nhau ngồi rất gần.

Yukishiro Haruka có thể ngửi thấy khí tức giống như hương thảo đầu xuân trên người Fujiwara Yukio.

Fujiwara Yukio cũng có thể ngửi thấy mùi hùng hậu trên người Yukishiro Haruka, nàng phân không ra thơm thối, chỉ cảm thấy thân thể khô nóng bất an, mơ hồ cảm giác rất dễ ngửi.

Không biết vì sao, nàng nhớ tới thông tin thú vị trên tạp chí nào đó, nếu như cảm thấy mùi trên người nam nhân dễ ngửi, nói rõ thân thể của ngươi đang khao khát gien của hắn.

Nàng vốn đối với cái này xì mũi coi thường, nhưng hiện tại nhớ tới lại cảm giác có vài phần đạo lý, thân thể càng thêm khô nóng rồi.

"Đã muộn, nên đi rồi." Fujiwara Yukio nhỏ giọng nói, thanh âm khàn khàn, lúc mở miệng đem mình dọa nhảy dựng.

"Vậy liền đi thôi." Yukishiro Haruka đứng lên, mắt nhìn Fujiwara Yukio còn chưa xem được một nửa, lặng lẽ cầm tới, lúc cùng nàng xuống lầu, thuận tiện đi quầy thu ngân bên kia trả tiền, đem quyển sách kia mua.

Fujiwara Yukio nói ra: "Ngươi không cần mua đấy, chỉ còn lại một chút nội dung rồi, ngày mai còn có thể tới đây xem."

Yukishiro Haruka cười nói: "Vậy vừa vặn đêm nay xem hết."

Fujiwara Yukio ngơ ngác nhìn nụ cười của hắn, giống như mê muội rồi, qua thật lâu mới lấy lại tinh thần, cúi đầu.

Bên cạnh là tiệm bánh ngọt, Fujiwara Yukio đáp lễ mua một túi bánh ngọt, nhưng lại sợ ăn nhiều đối với thân thể của Yukishiro Haruka không tốt, chỉ mua cho hắn mấy cái.

Nàng không hiểu nổi mình đang lo được lo mất cái gì, tại sao chính mình giống như một lão mụ tử? Hoặc là dùng "Tỷ tỷ" để hình dung càng thỏa đáng?

Fujiwara Yukio có chút khó có thể làm rõ quan hệ giữa mình cùng Yukishiro Haruka, không giống thân nhân lại hơn hẳn thân nhân, chẳng lẽ lại là bạn trai bằng hữu?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, khiến cho nàng cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn có chút buồn cười, thế nhưng nhịp tim lại không tự chủ được đang tăng nhanh.

Fujiwara Yukio an ủi chính mình không có khả năng, tiểu toái bộ đi theo bên người Yukishiro Haruka, trong đầu lại là từng tình cảnh cùng Yukishiro Haruka ở chung. Thời gian ba năm, đã không thể dứt bỏ.

Thì ra bất tri bất giác, Yukishiro Haruka đã làm bạn nàng lâu như vậy.

Fujiwara Yukio đều không biết mình quay về nhà như thế nào, nàng tắm nước nóng, đem phiền muộn đều cọ rửa mất. Nàng rót một ly sữa bò nóng, ngồi ở đầu giường, mắt nhìn sách Yukishiro Haruka mua cho nàng ở trên bàn cách không xa, thở dài thật sâu, nằm ở trên giường ngủ rồi.

Nàng có một giấc mộng đẹp, mơ thấy Yukishiro Haruka, thân hình của hắn so với trong tưởng tượng tráng kiện hơn rất nhiều. Nhưng đợi đến ngày hôm sau lúc thức dậy, mộng đẹp liền biến thành ác mộng.

Fujiwara Yukio thở ra một hơi thật sâu, đỏ mặt, đi phòng tắm tắm nước nóng, thay quần áo sạch, ra vẻ điềm nhiên như không có việc gì đi Yukishiro Haruka bên kia làm bữa sáng.

Nàng khắc chế không được muốn phát giận, nhưng lại sợ bị Yukishiro Haruka phát hiện dị thường, đành phải ngụm nhỏ ngụm nhỏ uống vào sữa bò.

Yukishiro Haruka phát giác chỗ nào không đúng, hỏi: "Yukio, ngươi chỗ nào không thoải mái?"

Fujiwara Yukio trong lòng hoảng hốt, nói ra: "Không có a."

Yukishiro Haruka cười nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi chỗ nào không thoải mái, một câu cũng không nói."

Fujiwara Yukio cái miệng nhỏ ăn bánh mì, dùng thần sắc nhìn khác thường Yukishiro Haruka, cũng không nói gì.

Thời gian nhoáng một cái liền đã đến thứ sáu.

Sáng sớm hôm nay, Yukishiro Haruka nói với Fujiwara Yukio: "Buổi tối cũng không cần nấu cơm cho ta rồi, ta phải về Fujiwara gia."

Rõ ràng chẳng qua là chia tay vài ngày, Fujiwara Yukio trong lòng lại có vài phần không muốn, buột miệng nói ra: "Đừng về Fujiwara gia, liền ở lại đây bồi ta được không?"

Yukishiro Haruka giật mình, Fujiwara Yukio cũng giật mình, cả hai nhìn nhau, lại cùng một thời gian quay đầu đi.

"Ta sẽ sớm chút trở về." Yukishiro Haruka cảm giác những lời này của mình nói ra khỏi miệng, giống như một cặn bã nam không quan tâm gia đình.

"Ân." Fujiwara Yukio nhỏ giọng nói, không đề cập tới lời vừa rồi của mình.

Nàng nhìn Yukishiro Haruka ly khai, rõ ràng có môt loại cảm giác đưa mắt nhìn trượng phu đi công tác, điều này khiến cho nàng cảm thấy buồn cười, nhưng lại có một loại cảm giác hư không.

Fujiwara Yukio không biết mình là làm sao vượt qua ngày hôm nay, theo bản năng đi tới phòng Yukishiro Haruka làm bữa tối, đợi lấy lại tinh thần, mới phát hiện mình làm thừa đồ ăn, đành phải ăn xong phần của mình, còn lại dùng màng bọc thực phẩm bọc kín, đặt ở trong tủ lạnh.

Nàng rốt cuộc biết tại sao mình phải ly khai Fujiwara gia, bởi vì quá cô độc, nàng đã quen cùng Yukishiro Haruka ở chung, đã không còn ở được căn nhà trống lạnh như băng.

Yukishiro Haruka đêm nay không có trở về, ngày hôm sau vẫn không trở về, ngày thứ ba hắn mới trở về, Fujiwara Yukio trên mặt đã có nhân vị, lúc này mới lộ ra nụ cười.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!